ARTBOOK | bập bẹ tiếng thương

ARTBOOK | "bập bẹ tiếng thương"
/những bức thư chưa bao giờ được gửi/


Mẹ của con - không có khuôn mặt trái xoan, lông mày lá liễu, môi trái tim hay tóc đen suôn mượt như những bài văn mẫu tả mẹ mà cô giáo luôn bắt tụi con học và viết theo. Cả người mẹ đậm mùi gió sương, thỉnh thoảng lại phảng phất mùi dầu gió.

Ngày ấy, con không hiểu vì sao mẹ lại la con là phí tiền vô bổ khi con mua quà tặng mẹ, nhưng lại không nỡ xài mà cẩn thận cất nó vào góc tủ; con cũng không hiểu vì sao mẹ lại bảo không thích ăn thịt và luôn gắp một gắp đầy ụ vào chén của con; con lại càng không hiểu vì sao mẹ lại tiết kiệm đến thế nhưng lại đồng ý ngay tức khắc khi con muốn mua hộp màu vẽ loại chất lượng cao mà đám bạn cùng lớp luôn ngưỡng mộ? Và có lẽ con ở thuở ấy cũng chưa hiểu được rằng con đã luôn được mẹ chở che và yêu thương như thế nào.

Nhưng và rồi,
con được nghe…
     con được thấy…
          con được ngửi…
               con được nếm…
                    con được chạm vào...
                         và con cảm thấy…

Các giác quan của con như bừng tỉnh. Tự lúc nào, con đã bước đến gần mẹ hơn, dù chỉ là từng chút, từng chút một...

Con cảm ơn mẹ

-
Đọc đầy đủ Artbook tại:


ARTBOOK | bập bẹ tiếng thương
Published: